Giới thiệu đến các bạn bài viết Soạn bài kiểm tra: Ai biểu xấu (Nguyễn Ngọc Tư); trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm ;  (18 CÂU HỎI, Đề kiểm tra). Ở đây, chúng tôi sẽ cùng các bạn, tìm hiểu các câu hỏi trắc nghiệm kết hợp với tự luận. Đề được biên soạn, sưu tầm theo hướng mới – chương trình 2018.  Mời các bạn cùng tham khảo.

Đề: Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

Đọc hiểu: 6,0 điểm Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

Đọc văn bản sau: Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

AI BIỂU XẤU

(Nguyễn Ngọc Tư)

“…Bạn diễn đạt hơi thiếu biểu cảm. Giọng bạn đuối đi khi đến cao trào. Một điểm nữa là ngoại hình bạn bị hạn chế. Mà đây là thi Tiếng hát truyền hình chứ không phải tiếng hát phát thanh..”. Lời nhận xét này của một thành viên ban giám khảo cuộc thi tiếng hát truyền hình tỉnh trong đêm chung kết. Tôi thấy một chút điếng dại đi thoáng qua trên gương mặt thí sinh, khi giữa sân khấu lấp lóa ánh đèn, trước hàng ngàn người và đông đảo bạn xem truyền hình trực tiếp, anh bị chê… xấu.

Hẳn anh không muốn mình xấu. Hẳn cha mẹ anh cũng không muốn sinh con xấu. Nhưng vào cái lúc vị giám khảo đến từ thành phố văn minh kia “âu yếm” (quả thật vẻ mặt ông rất hồn nhiên) nhận xét về ngoại hình mình, anh sẽ oán giận cuộc đời, oán giận mẹ cha đã tạo ra anh giữa đời này, làm cho anh tới nông nỗi này, chết đứng trên sân khấu. Mà anh vẫn phải gượng gạo cười, chờ người ta chê xong, cảm ơn, và rời sân khấu trên đôi chân không phải của mình, gương mặt không còn là của mình, di chuyển một thân xác đã khô những máu, thân xác cũng không còn là của anh.

Tôi bỗng nghĩ mình may, phải biết hát hò, có khả năng tôi cũng đi thi. Và cái cô Hà Há Ha mang số báo danh Không Không Có cũng bị trời trồng bởi “ngoại hình hạn chế” hay “tên bạn rất không hợp để làm… ca sĩ”. Bất ngờ? Không, ta vẫn biết vậy khi nhìn vào gương, khi nghĩ về mình, nhưng ta vẫn đau một cách không kiềm chế. Và ánh đèn đêm đó, vẻ mặt vô tư của vị giám khảo đó, biển người đó, bài ca đó… mãi mãi là nỗi ám ảnh không nguôi được. Chỉ muốn làm cát, làm nước, làm giun dế cho rồi…

Sao ngay từ đầu, trong thể lệ cuộc thi, người ta không đưa ra điều kiện “ngoại hình đẹp” như mấy nhà hàng vẫn thường dán thông báo tuyển tiếp viên. Nhất thiết phải dán mấy cái hình mẫu Jude Law, Lương Triều Vỹ hay Mai Phương Thúy để người ta hiểu đẹp là phải như thế này. Bởi mỗi người có một quan niệm khác nhau về cái đẹp, như tôi, lam lũ, đen đúa, bụi bặm… là đẹp, thì bạn nói bạn thích vẻ dịu dàng, thuần khiết, mỏng manh, sang trọng… Người dự thi, sau khi ngó qua tiêu chí và mấy tấm hình mẫu thì dù có giọng đẹp như Lê Dung, Tuấn Ngọc, Mỹ Linh cũng ngó lại cái “ngoại hình hạn chế” mà rút lui không nuối tiếc.

Để không phải trút tâm huyết gan ruột mình hát cả chục bài, vượt qua bốn năm vòng thi; để không nuôi chút vui, chút hy vọng, khát vọng gì khi qua mỗi ải; để không phải xót lòng nghe người đời hỏi, “Ê, sao ba má bạn đẻ bạn xấu vậy?”. Để đi qua một giấc mơ dài, chợt tỉnh bất ngờ vì bị dội vào người thứ nước lấy lên từ những dòng sông băng, buốt nhức, cắt da cắt thịt. Tỉnh dậy, để thấy đời buồn vì những chuyện không đâu.

Cảm giác và nói ra cảm giác là hai chuyện khác nhau, một cái là của riêng mình và cái kia tác động đến người khác. Ai cũng nghĩ như vị giám khảo kia, nhưng không phải ai cũng thiếu tế nhị, thừa tàn nhẫn để thể hiện nó bằng lời, công khai giữa đám đông.

Tôi nhớ có lần, bạn bè hỏi tôi sao mà lúc này quan tâm quá nhiều tới nhan sắc. Tôi cười thầm, ngoài miệng nói vậy thôi, chứ thật ra tôi tin là mình cũng… có chút duyên ngầm. Nhưng tin cũng chẳng làm gì, vì tôi biết với “ngoại hình hạn chế”, chắc chắn tôi không thể thi “tiếng hát truyền hình” (nếu có giọng ca khá), không thể làm nhân viên tiếp thị (nếu chẳng còn viết văn được nữa), và nếu khó khăn hơn nữa, để nuôi đám con ăn học, tôi cũng không tìm được một chân bưng bê trong quán bia.

Ai biểu xấu?!

Nguyễn Ngọc Tư, Đảo ( tập truyện ngắn), NXB Trẻ, 2014.

 

Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

 

Lựa chọn đáp án đúng: Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

Câu 1.

Dòng nào không nói lên dấu hiệu cho biết văn bản trên là truyện ngắn?

  1. Nhân vật ít.
  2. Dung lượng ngắn (gần 2 trang).
  3. Ít sự việc (diễn ra trong thời gian rất ngắn).
  4. Cảm nghĩ của người kể chuyện.

Câu 2.

Dòng nào nói đúng về nội dung của truyện ngắn?

  1. Về việc nhận xét (của giám khảo) trong cuộc thi hát.
  2. Suy nghĩ của khán giả về cuộc thi hát.
  3. Ý định đi thi hát của người kể chuyện.
  4. Kể chuyện nhan sắc của ca sĩ.

Câu 3.

Dòng nào sắp xếp các sự việc theo đúng trình tự kể của văn bản?

  1. Cảm giác của thí sinh; Giám khảo nhận xét thí sinh thi hát; Suy nghĩ của người kể chuyện về cuộc thi hát.
  2. Giám khảo nhận xét thí sinh thi hát; Suy nghĩ của người kể chuyện về cuộc thi hát; Suy nghĩ của người kể chuyện về nhan sắc con người.
  3. Suy nghĩ của người kể chuyện về cuộc thi hát; Suy nghĩ của người kể chuyện về nhan sắc con người.
  4. Nỗi khổ của người đi thi; Giám khảo nhận xét thí sinh thi hát; Suy nghĩ của người kể chuyện về cuộc thi hát.

Câu 4.

“…Bạn diễn đạt hơi thiếu biểu cảm. Giọng bạn đuối đi khi đến cao trào. Một điểm nữa là ngoại hình bạn bị hạn chế.” là lời nói của ai? Tác động đến những đối tượng nào?”

  1. Của tác giả, tác động tới độc giả.
  2. Lời của người kể chuyện, tác động đến độc giả.
  3. Của giám khảo cuộc thi hát, tác động đến thí sinh, toàn bộ người tham dự.
  4. Của người tham dự, tác động đến thí sinh và giám khảo.

Câu 5.

Dòng nào sau đây là sản phẩm của trí tưởng tượng trong sáng tạo văn học?

  1. Anh sẽ oán giận cuộc đời, oán giận mẹ cha đã tạo ra anh giữa đời này, làm cho anh tới nông nỗi này, chết đứng trên sân khấu.
  2. Anh vẫn phải gượng gạo cười, chờ người ta chê xong, cảm ơn, và rời sân khấu trên đôi chân không phải của mình.
  3. Vị giám khảo đến từ thành phố văn minh kia “âu yếm” (quả thật vẻ mặt ông rất hồn nhiên) nhận xét về ngoại hình mình.
  4. Tôi bỗng nghĩ mình may, phải biết hát hò, có khả năng tôi cũng đi thi.

Câu 6.

Vì sao người kể chuyện không tán thành với nhận xét của một vị giám khảo “… ngoại hình bạn bị hạn chế” ?

  1. Thiếu tế nhị.
  2. Không phù hợp với tiêu chí của cuộc thi.
  3. Khiến thí sinh bị tổn thương.
  4. Khán giả mất cảm tình.

Câu 7.

Đoạn văn sau là lời của ai, nói về điều gì? Nhằm mục đích gì?

“Bởi mỗi người có một quan niệm khác nhau về cái đẹp, như tôi, lam lũ, đen đúa, bụi bặm… là đẹp, thì bạn nói bạn thích vẻ dịu dàng, thuần khiết, mỏng manh, sang trọng…”

  1. Lời của một thí sinh, nói về các quan niệm về cái đẹp. Thể hiện thái độ không đồng tình với nhận xét của 1 vị giám khảo.
  2. Lời của người kể chuyện, nói về các quan niệm về cái đẹp. Thể hiện thái độ đồng tình với nhận xét của 1 vị giám khảo.
  3. Lời của người kể chuyện, nói về các quan niệm về cái đẹp. Thể hiện thái độ không đồng tình với nhận xét của 1 vị giám khảo.
  4. Lời của một giám khảo, nói về các quan niệm về cái đẹp. Thể hiện thái độ không đồng tình với nhận xét của 1 vị giám khảo trước đó.

Câu 8.

Những chuyện không đâu trong dòng “Tỉnh dậy, để thấy đời buồn vì những chuyện không đâu” là chuyện gì?

  1. Đi thi.
  2. Ngoại hình.
  3. Người khác nhận xét về ngoại hình của mình.
  4. Thi hát.

Câu 9.

Tác giả dùng phép tu từ nào trong dòng sau? Để diễn tả điều gì?

“Để đi qua một giấc mơ dài, chợt tỉnh bất ngờ vì bị dội vào người thứ nước lấy lên từ những dòng sông băng, buốt nhức, cắt da cắt thịt.”

  1. Ẩn dụ, diễn tả nỗi đau đến quá bất ngờ.
  2. Ẩn dụ, diễn tả nỗi nhục nhã đến quá bất ngờ.
  3. Hoán dụ, diễn tả nỗi đau đến quá bất ngờ.
  4. Tượng trưng, diễn tả nỗi thất vọng.

Câu 10.

Vị giám khảo cần nhận xét tiêu chí nào để đánh giá năng lực của thí sinh?

  1. Trang phục.
  2. Giọng hát.
  3. Khả năng biểu cảm.
  4. Khả năng vũ đạo.

Câu 11.

Nghệ thuật kể chuyện của văn bản trên có gì đặc biệt?

  1. Chủ yếu là suy ngẫm của người kể chuyện.
  2. Sự việc tản mạn theo dòng suy ngẫm.
  3. Đan cài kể chuyện với suy ngẫm, bình luận của người kể chuyện.
  4. Không thể xác định được nhân vật của chuyện.

Câu 12.

Dòng nào không nói lên thông điệp của câu chuyện trên?

  1. Không nên làm người khác tổn thương.
  2. Vẻ đẹp ngoại hình không phải là yếu tố quan trọng nhất.
  3. Giám khảo cần nhận xét hướng vào tiêu chí của cuộc thi.
  4. Không được nhận xét về ngoại hình trong cuộc thi hát.

Câu 13.

Dòng nào nói lên chủ đề của văn bản và một số biểu hiện của chủ đề đó?

  1. Đánh giá cần tế nhị. Qua câu chuyện mở đầu và suy nghĩ của “tôi”.
  2. Đánh giá ngoại hình người khác rất khó. Qua câu chuyện mở đầu.
  3. Đi thi hát dễ bị tổn thương. Qua biểu hiện của thí sinh.
  4. Ngoại hình là yếu tố quan trọng. Qua suy nghĩ của “tôi”.

Trả lời câu hỏi sau: Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

Câu 14.

Tác giả muốn nói điều gì trong câu: “Hẳn anh không muốn mình xấu. Hẳn cha mẹ anh cũng không muốn sinh con xấu”. Em có đồng ý với điều đó không? Vì sao?

Câu 15.

Phân tích dụng ý, thái độ của nhà văn trong câu sau (dùng từ, sử dụng dấu ngoặc đơn, ngoặc kép): “Nhưng vào cái lúc vị giám khảo đến từ thành phố văn minh kia “âu yếm” (quả thật vẻ mặt ông rất hồn nhiên)”.

Câu 16.

Đọc đoạn văn bản sau và trả lời câu hỏi a, b, c

“…Mà anh vẫn phải gượng gạo cười, chờ người ta chê xong, cảm ơn, và rời sân khấu trên đôi chân không phải của mình, gương mặt không còn là của mình, di chuyển một thân xác đã khô những máu, thân xác cũng không còn là của anh.”

  1. Xác định các chi tiết, hình ảnh tả thực, điều tưởng tượng trong đoạn trên.
  2. Mà anh vẫn phải gượng gạo cười, chờ người ta chê xong, cảm ơn” miêu tả ai? Nhằm thể hiện điều gì ở đối tượng?
  3. Ngôn từ của văn bản khiến em tưởng tượng ra điều gì? Hãy diễn tả điều đó (4-6 câu).

Câu 17.

Đọc đoạn văn bản sau và trả lời câu hỏi a, b, c.

“Cảm giác và nói ra cảm giác là hai chuyện khác nhau, một cái là của riêng mình và cái kia tác động đến người khác. Ai cũng nghĩ như vị giám khảo kia, nhưng không phải ai cũng thiếu tế nhị, thừa tàn nhẫn để thể hiện nó bằng lời, công khai giữa đám đông.”

  1. “…thiếu tế nhị, thừa tàn nhẫn” là biểu hiện của ai? Vì sao người đó lại bị đánh giá như vậy?
  2. Vì sao tác giả nói: Cảm giác và nói ra cảm giác là hai chuyện khác nhau…?
  3. Tác giả muốn nhắn gửi điều gì tới người đọc từ đoạn văn bản trên?

Câu 18.

Đọc ngữ liệu sau và thực hiện yêu cầu kế tiếp. Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

NGỪNG PHÁN XÉT NGOẠI HÌNH NGƯỜI KHÁC

Không có ai muốn mình xấu, cũng chẳng có ai thích bị người khác chê bai ngoại hình cả.

“Con này béo thế”, “con kia lùn thật”, “khiếp, con gái gì mà xấu thế, mặt toàn mụn là mụn”, “eo ôi, da nó đen như da trâu ấy”, “trông nó kìa, mặt đã xấu rồi răng lại còn vẩu nữa”, “người đâu gầy như que tăm thế”… Bạn đã bao giờ nghe được những lời nhận xét như vậy về mình hay một ai đó chưa?

[…] Trong thực tế, có những người rất hay đi soi mói ngoại hình của người khác rồi chê bai và cười nhạo họ. Cũng có những kẻ chỉ vì sự ganh ghét, đố kỵ mà sẵn sàng đem ngoại hình của người ta ra đùa cợt, bôi nhọ và tưởng như thế là hay. Nhưng thực chất, hành động ấy không những chẳng hề hay ho một chút nào, mà còn gây những ảnh hưởng rất tiêu cực tới những đối tượng bị nhắm tới.

Hình hài của con người khi sinh ra là được thừa hưởng từ cha mẹ, cho nên chẳng ai có thể định đoạt được mặt mũi, dáng vẻ, chiều cao của bản thân mình sẽ như thế nào ngay từ đầu. Trên đời này, không có ai muốn mình xấu, cũng chẳng có ai thích bị chê cả. Vậy thử hỏi, khi bạn chê bai ngoại hình của một ai đó, bạn có bao giờ đặt cảm xúc của mình vào họ không? Bạn nghĩ họ có vui không? Bạn nghĩ họ muốn mình xấu sao? Hay là bạn nghĩ họ thích bị chê bai?

Câu trả lời là “không”, họ không hề, bạn chê ngoại hình của họ chỉ đơn giản là vì bạn thích thế, bạn thấy nó vui hoặc là do bạn không ưa họ mà thôi. Bạn thử nghĩ xem, khi bản thân bị người khác chê bai thì bạn có buồn không, có tức không? Đương nhiên là có, đôi khi còn cay cú mà chửi lại.

Với người bình thường, có bản lĩnh, khi bị chê bai ngoại hình có thể thấy không sao. Nhưng đối với những người có tâm lý yếu mềm, đó lại là một chuyện khác. Khi họ bị quá nhiều người chê bai ngoại hình, lâu dần sẽ thấy rất chạnh lòng, buồn rầu, cảm thấy tự ti về bản thân, đôi lúc còn có nguy cơ dẫn đến trầm cảm.

Con người chứ đâu phải khúc gỗ mà không biết đau lòng. Từng lời chê cộng dồn lại như những vết dao cứa sâu vào trong lòng họ vậy. Và sự tổn thương đó sẽ lớn dần lên theo từng năm tháng. Bạn chỉ có quyền chê bai người khác khi người đó làm gì đó sai trái, còn ngoại hình không được hoàn mỹ không phải lỗi lầm hay gây hại cho ai cả. Chính vì vậy, trước khi buông lời phán xét hay chê bai ngoại hình của người khác, bạn hãy tự nhìn lại chính bản thân mình xem liệu có tốt đẹp hơn người ta không?

Cho dù nhan sắc bạn có đẹp đến cỡ nào đi chăng nữa thì khi bạn chê bai ngoại hình của người khác một cách thô thiển, chính bạn cũng trở nên xấu xí. Xấu ở đây không phải là nhan sắc mà là nhân cách của bạn. Họ sinh ra không phải để cho mình bạn ngắm, cũng chẳng phải để làm hài lòng bạn và đặc biệt là họ xấu hay đẹp cũng không cần bạn phải quan tâm. Xấu người nhưng đẹp nết thì vẫn đầy người quý, nhưng đẹp người mà xấu nết thì không thiếu người ghét.

Khi nhắc tới người đẹp, người ta thường nghĩ ngay đến một người có nhan sắc. Nhưng khi nói đến người xấu, ắt hẳn ai cũng sẽ hiểu rằng đó chính là một người có nhân cách tệ.

(vnexpress.net)

a. Lựa chọn, điền vào bảng câu văn có nội dung tương đồng của ngữ liệu trên với truyện ngắn Ai biểu xấu của tác giả Nguyễn Ngọc Tư.

Ngừng phán xét ngoại hình người khác Ai biểu xấu
Không có ai muốn mình xấu, cũng chẳng có ai thích bị người khác chế bai ngoại hình cả.  
Con người chứ đâu phải khúc gỗ mà không biết đau lòng. Từng lời chế cộng dồn lại như những vết dao cứa sâu vào trong lòng họ vậy.  

b. Xác định từ lặp 2 lần ở 2 đoạn cuối để xác định nét khác biệt về nội dung và hình thức của văn bản Ngừng phán xét ngoại hình người khác với Ai biểu xấu của tác giả Nguyễn Ngọc Tư.

 

Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

Gợi ý trả lời

Lựa chọn đáp án đúng: Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

Câu 1. D Cảm nghĩ của người kể chuyện.

Câu 2. A Về việc nhận xét (của giám khảo) trong cuộc thi hát.

Câu 3. B Giám khảo nhận xét thí sinh thi hát; Suy nghĩ của người kể chuyện về cuộc thi hát; Suy nghĩ của người kể chuyện về nhan sắc con người.

Câu 4. C Của giám khảo cuộc thi hát, tác động đến thí sinh, toàn bộ người tham dự.

Câu 5. A  Anh sẽ oán giận cuộc đời, oán giận mẹ cha đã tạo ra anh giữa đời này, làm cho anh tới nông nỗi này, chết đứng trên sân khấu.

Câu 6. B Không phù hợp với tiêu chí của cuộc thi.

Câu 7. B Lời của người kể chuyện, nói về các quan niệm về cái đẹp. Thể hiện thái độ đồng tình với nhận xét của 1 vị giám khảo.

Câu 8. C Người khác nhận xét về ngoại hình của mình.

Câu 9. A Ẩn dụ, diễn tả nỗi đau đến quá bất ngờ.

Câu 10. B Giọng hát.

Câu 11. C Đan cài kể chuyện với suy ngẫm, bình luận của người kể chuyện.

Câu 12. D Không được nhận xét về ngoại hình trong cuộc thi hát.

Câu 13. A Đánh giá cần tế nhị. Qua câu chuyện mở đầu và suy nghĩ của “tôi”.

Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm
Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

Trả lời câu hỏi sau: Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

Câu 14.  

– Ngoại hình không đẹp là do tạo hóa, là con người, ai cũng mong muốn có một ngoại hình đẹp (không nói tới yếu tố thẩm mỹ vì nó rất tốn kém, không phải ai cũng đủ điều kiện để thực hiện).

– Em có đồng ý không?: Học sinh tự trình bày quan điểm cá nhân.

Câu 15. Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

– Dùng từ: văn minh để tạo ra sự tương phản ngầm với lời nói không văn minh của một vị giám khảo.

– Dùng dấu:

+ Ngoặc kép “âu yếm”: với ý nghĩa đặc biệt – mỉa mai.

+ Ngoặc đơn (quả thật vẻ mặt ông rất hồn nhiên): diễn tả thái độ vô tình đến vô tâm của vị giám khảo khi làm tổn thương người khác, tức là không hề biết đến cảm xúc. Cảm giác của thí sinh (khi nghe: ngoại hình bạn bị hạn chế).

– Thái độ nhà văn: không đồng tình với ứng xử, lời nói thiếu tế nhị của vị giám khảo.

Câu 16. Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

a. Chi tiết, hình ảnh tả thực: gượng gạo cười, chờ người ta chế xong, cảm ơn, và rời sân khấu;

Chi tiết, hình ảnh tưởng tượng: chân không phải của mình, gương mặt không còn là của mình, di chuyển một thân xác đã khô những máu…

b. Tả thí sinh sau khi nghe lời nhận xét. Nhằm thể hiện nỗi đau tinh thần của người bị tổn thương bởi lời nói thô, thiếu tế nhị, không văn minh.

c. Em tưởng tượng: Học sinh tự làm.

Câu 17. Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

a. Của 1 vị giám khảo, vì làm tổn thương người khác vì thiếu tế nhị, không lịch sự.

b. Vì: Cảm giác là của một cá nhân diễn ra âm thầm trong suy nghĩ, xúc cảm một con người, nhưng khi nói ra sẽ tác động đến người trong cuộc giao tiếp (có thể tạo cảm giác không tích cực… làm tổn thương người khác…).

c. Tác giả muốn nhắn gửi tới người đọc: bài học ứng xử, khi nói hay làm đều cần quan tâm đến cảm xúc, cảm giác của người trong cuộc giao tiếp… hiểu những quy tắc ứng xử…).

Câu 18. Ai biểu xấu ; trắc nghiệm ai biểu xấu ; đọc hiểu ai biểu xấu ; ai biểu xấu đọc hiểu ; ai biểu xấu trắc nghiệm

a.

Ngừng phán xét ngoại hình người khác Ai biểu xấu
Không có ai muốn mình xấu, cũng chẳng có ai thích bị người khác chế bai ngoại hình cả. Hẳn anh không muốn mình xấu. Hẳn cha mẹ anh cũng không muốn sinh con xấu.
Con người chứ đâu phải khúc gỗ mà không biết đau lòng. Từng lời chế cộng dồn lại như những vết dao cứa sâu vào trong lòng họ vậy. …bị dội vào người thứ nước lấy lên từ những dòng sông băng, buốt nhức, cắt da cắt thịt.

b. 

– Nhân cách

– Nét khác biệt:

+ Văn bản truyện: thiếu tế nhị, thừa tàn nhẫn; Văn bản Ngừng phán xét ngoại hình người khác khẳng định: Chê bai ngoài hình người khác đã khẳng định thuộc NHÂN CÁCH con người.

+ Kiểu văn bản: truyện ngắn – văn bản văn học và văn bản sau là nghị luận.

DANH SÁCH các bài ĐỌC HIỂU

lediem.net

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *