Giới thiệu đến các bạn bài viết: Bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp (Văn bản nghị luận) (5 CÂU HỎI TỰ LUẬN, Đề kiểm tra). Đây là đề kiểm tra 100 % tự luận được thiết kế theo hướng chương trình mới năm 2018. Và cũng là một tài liệu quan trọng dành cho các bạn học sinh làm quen và thích nghi với các thay đổi trong giảng dạy và kiểm tra theo chương trình mới. Bài viết còn giúp các bạn tăng cường kiến thức và kỹ năng, đồng thời giúp học sinh làm quen với cách làm bài trong các đề kiểm tra mới.
Đề: bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
ĐỌC HIỂU bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
Đọc văn bản: bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
Bao giờ cho tới ngày xưa?
Ngày xưa bao giờ cũng đẹp, kể cả “ngày xưa” rộn rã tiếng cười hay “ngày xưa” có giọt khóc u hoài. Vì đó là ngày xưa của trời xanh mây trắng, của hồn nhiên, chưa biết màu trời có khi dông và vị đời còn khi đắng. Ngày xưa êm ấm bên mẹ. Ngày xưa em ngồi xích đu, đánh khăng đánh đáo chơi chuyền chơi bi. Ngày xưa kỳ vĩ, thỏa sức phóng tưởng tượng vào cõi ngây thơ. Ngậm một cái tăm nhọn, em là con muỗi. Ngậm một chiếc ống hút, em đã đột nhiên biến thành con voi. Tuyệt vời là thế, ấu thơ trong tôi là…
Thầy tôi dạy: Cõi tri thức của con người như quả bong bóng. Bên trong em là điều em biết. Bên ngoài là điều em chưa biết. Với thời gian, khi em lớn khôn, bên trong phình to ra những điều em biết thì cũng cùng lúc diện tiếp xúc bên ngoài với điều em chưa biết cũng phình to lên gấp bội. Và thế là, càng học càng thấy dốt. Càng có nhiều kiến thức lại càng nhiều khi thấy rợn ngợp trước bao điều em chưa biết. Vậy là em kêu gào: “Ngày xưa ơi!”
Nhưng “ngày xưa” không phải là ông thần đèn, và em chỉ được gọi khe khẽ trong cõi tâm thức duy cảm mà thôi. Còn trong suy tư thực tiễn đầy duy lý mà vẫn gào “ngày xưa ơi” thì thật kỳ dị. Ấy thế mà có đấy. Cả hàng ngàn năm phong kiến, xã hội thối nát là do đường lối đương thời và thế là hạng nho sĩ quần thần cứ mơ tưởng, tiếc nuối mãi về một xã hội ngày xưa thời vua Nghiêu vua Thuấn. Nghiêu Thuấn là ai, thời đó là thời nào, họa chăng chỉ có trong niềm mong mỏi ảo vọng mà thôi.
Hôm nay đây, nhiều người cứ tiếc thương mãi cây đa, giếng nước, con đò. Nhưng ngay cả một đứa trẻ con ở nông thôn cũng biết được rằng nước máy về làng sẽ trong lành hơn nước giếng, chiếc cầu bắc qua sông sẽ tuyệt hơn con đò ngang… Một nông thôn “lúc chiều về giục nắng nương khoai, trâu bò về giục mõ xa xôi” là một nông thôn đẹp, nên thơ, nhưng cứ giữ mãi một nông thôn nghèo và buồn như vậy sao? Và thế thì biết bao giờ mới hoàn thành công nghiệp hóa nông thôn đây?
“Con người ngày xưa tốt”. “Xã hội ngày xưa tuyệt”. Thói thường, con người ta hay thương nhớ ngày xưa, mặc dù ngày xưa chỉ là bản thảo của hôm nay. Nếu cứ “duy cựu” thì hai chữ ĐỔI MỚI sẽ có vị trí nào trong sự nghiệp của dân tộc chúng ta hôm nay? Ngay cả em nữa, khi em đang cầm trên tay một tờ báo mà dung lượng thông tin tâm hồn và trí tuệ dù có gấp mười lần ngày xưa thì cũng không ít bạn hoài cổ, kêu ca là không bằng ngày xưa. Có thể giải thích điều này bằng một cơ chế tâm lý phức tạp với ba lý do chính:
1 – Tính cải biên của trí nhớ.
2 – Biểu sai lạc của sự đánh giá.
3 – Sự khẳng định của nhân cách.
Vậy thì bao giờ cho tới ngày xưa? – Câu trả lời là không bao giờ. Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông.
“Trung thành với truyền thống không có nghĩa là quay về với những thế kỷ đã tàn lụi để ngắm một dãy dài những bóng ma, mà trái lại, đem hết sức mình tiến về phía tương lai, như dòng sông chỉ có chảy ra biển mới gọi là trung thành với ngọn nguồn của nó”.
(Theo Gửi em mây trắng, Đoàn Công Lê Huy, NXB Kim Đồng, 2016, tr. 15-19)
Thực hiện các yêu cầu: bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
Câu 1. “Ngày xưa” trong kí ức của
tác giả đẹp bởi những kỉ niệm nào?
Câu 2. Tác giả đánh giá những người “trong suy tư thực tiễn đầy duy lý” mà chúng ta “vẫn gào “ngày xưa ơi”” là gì?
Câu 3. Văn bản đề cập đến nội dung gì?
Câu 4. Anh/Chị có đồng tình với ý kiến cho rằng ngày xưa chỉ là bản thảo của hôm nay không? Vì sao?
Câu 5. Hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ), trình bày suy nghĩ của anh/chị về ý kiến được tác giả dẫn lại trong bài viết thuộc phần Đọc hiểu: “Trung thành với truyền thống không có nghĩa là quay về với những thế kỷ đã tàn lụi để ngắm một dãy dài những bóng ma, mà trái lại, đem hết sức mình tiến về phía tương lai, như dòng sông chỉ có chảy ra biển mới gọi là trung thành với ngọn nguồn của nó”.
Gợi ý trả lời: bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
Câu 1. “Ngày xưa” trong kí ức của tác giả đẹp bởi những kỉ niệm vui buồn, những ảnh hình thơ mộng như “trời xanh mây trắng”, “màu trời khi có dông”, những trò chơi thuở nhỏ (xích đu, đánh khăng đánh đáo, chơi chuyền, chơi bi), bởi những tháng ngày “êm ấm bên mẹ”, bởi những tưởng tượng ngây thơ…
Câu 2. Theo tác giả, “trong suy tư thực tiễn đầy duy lý mà vẫn gào “ngày xưa ơi” thì thật kỳ dị”.
Câu 3. Nội dung của văn bản: Khẳng định việc giữ gìn những giá trị truyền thống phải đi liền với sự phát triển theo xu thế hiện đại, nhớ về quá khứ tươi đẹp, êm đềm nhưng cũng rất cần phải xây đắp cho hiện tại và tương lai thêm giàu mạnh.
Câu 4. Đúng, tôi đồng ý với quan điểm rằng “ngày xưa chỉ là bản thảo của hôm nay”. Điều này là vì khi nhìn lại quá khứ, chúng ta thường có xu hướng lãng mạn hóa và lọc lẻ những kí ức tốt đẹp nhất. Tuy nhiên, thực tế là cuộc sống trong quá khứ cũng chứa đựng nhiều khía cạnh khó khăn và thách thức giống như hiện tại. Chúng ta cần nhìn nhận quá khứ một cách khách quan và không nên mơ mộng quá mức về những “ngày xưa” hoàn hảo mà thực ra chỉ là những kí ức được làm đẹp qua thời gian. Thay vào đó, chúng ta cần tập trung vào hiện tại và tương lai, để tiến lên phía trước và tạo ra những thay đổi tích cực cho cộng đồng và xã hội.
Câu 5. bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
Đoạn văn (khoảng 200 chữ) bàn về về vấn đề cần nghị luận (trung thành với truyền thống là đem hết sức mình tiến về phía tương lai) có thể được triển khai theo hướng:
– Khẳng định ý kiến hoàn toàn đúng đắn. Trung thành với truyền thống thì cần phải nối dài truyền thống đó trong hiện tại và tương lai. Việc quay lại ngắm nhìn truyền thống và chỉ ngắm nhìn một cách đơn thuần sẽ khiến truyền thống vĩnh viễn thuộc về quá khứ.
– Ý kiến rất biện chứng khi chỉ ra mối quan hệ giữa truyền thống trong quá khứ và trách nhiệm giữ gìn, phát huy truyền thống đó trong hiện tại, trong tương lai của mỗi người.
Gợi ý 1. bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
Trung thành với truyền thống là một khía cạnh quan trọng của bản sắc văn hóa và lòng tự hào dân tộc. Tuy nhiên, trung thành này không đơn thuần là việc sống lại trong quá khứ mà còn bao gồm việc tôn trọng, hiểu biết và học hỏi từ truyền thống để áp dụng vào hiện tại và tương lai. Điều này có nghĩa là không chỉ làm nguyên bản mà còn làm mới, phát triển và áp dụng truyền thống vào bối cảnh và nhu cầu của thời đại hiện đại. Mỗi quốc gia, mỗi dân tộc đều có những giá trị, quan niệm và truyền thống riêng biệt. Những giá trị này thường mang lại sự ổn định và nhận thức về bản sắc văn hóa của một cộng đồng. Tuy nhiên, để truyền thống có ý nghĩa và giá trị trong thời đại mới, chúng ta cần phải thích nghi và đổi mới một cách linh hoạt. Điều này đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc về nguồn gốc và ý nghĩa của truyền thống, đồng thời cũng cần có tinh thần sáng tạo để áp dụng chúng vào những tình huống và môi trường mới. Việc giữ vững và phát triển truyền thống không chỉ là trách nhiệm của cá nhân mà còn là trách nhiệm của toàn bộ cộng đồng. Qua việc tôn trọng và duy trì những giá trị và phong tục truyền thống, chúng ta không chỉ gìn giữ được bản sắc dân tộc mà còn xây dựng một nền văn hóa đa dạng và phong phú. Tuy nhiên, việc trung thành với truyền thống không đồng nghĩa với việc phủ nhận sự thay đổi và phát triển. Để truyền thống thực sự sống mãi và mang lại giá trị, chúng ta cần linh hoạt và sẵn lòng thay đổi khi cần thiết. Điều này đòi hỏi sự tự tin và quyết đoán để tạo ra những thay đổi tích cực và phù hợp với thời đại mới. Tóm lại, trung thành với truyền thống là một phần quan trọng của sự tự hào dân tộc và văn hóa. Tuy nhiên, để truyền thống sống mãi và phát triển, chúng ta cần hiểu biết sâu sắc về chúng và sẵn lòng thích nghi và đổi mới khi cần thiết. Chỉ khi đó, truyền thống mới thực sự mang lại giá trị và ý nghĩa trong thế giới đương đại. bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
Gợi ý 2. bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp
Trung thành với truyền thống không chỉ là việc nhìn về quá khứ mà còn là một quá trình tìm hiểu sâu sắc về nguồn gốc và giá trị của truyền thống đó để áp dụng vào hiện tại và tương lai. Điều này đòi hỏi chúng ta phải có sự linh hoạt và sự sáng tạo để tạo ra những cách tiếp cận mới, phù hợp với thời đại và ngữ cảnh hiện tại. Một trong những cách để thể hiện trung thành với truyền thống trong thời đại hiện đại là thông qua việc làm mới và đổi mới những giá trị và phong tục truyền thống. Thay vì chỉ giữ nguyên và tái sản xuất một cách cứng nhắc, chúng ta có thể tìm cách tạo ra sự đổi mới để phản ánh những giá trị cốt lõi của truyền thống đó một cách sáng tạo và thú vị hơn. Ngoài ra, trung thành với truyền thống cũng đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc và ý thức về tầm quan trọng của việc tiếp tục phát triển và tiến bộ. Điều này có nghĩa là không chỉ tôn trọng và giữ vững những giá trị cổ truyền mà còn cần sẵn lòng thích nghi và thích ứng với những thay đổi và tiến bộ của thế giới hiện đại. Một cách để hiểu rõ hơn về truyền thống và áp dụng nó vào tương lai là thông qua việc kết nối giữa thế hệ trẻ và người già. Sự truyền đạt và chia sẻ kiến thức về truyền thống giữa các thế hệ không chỉ giúp duy trì mà còn làm cho truyền thống sống mãi và phát triển. Tóm lại, trung thành với truyền thống không phải là việc sống lại trong quá khứ mà là việc hiểu và tôn trọng những giá trị cốt lõi của truyền thống đó và áp dụng chúng vào tương lai. Điều này đòi hỏi sự linh hoạt, sáng tạo và sự cam kết vững chắc để không chỉ duy trì mà còn phát triển và thích nghi với thời đại mới. bao giờ cho tới ngày xưa ; đọc hiểu bao giờ cho tới ngày xưa ; ngày xưa bao giờ cũng đẹp ; đọc hiểu ngày xưa bao giờ cũng đẹp