Đề: thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
Đề 1. Từ câu chuyện Con Thỏ và con Rùa ở trên, hãy viết bài văn trình bày suy nghĩ của em về hậu quả của thói tự phụ trong cuộc sống.
Đề 2. Hãy viết bài văn trình bày suy nghĩ của em về hậu quả của thói tự phụ trong cuộc sống.
Đề 3. Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về hậu quả của thói tự phụ trong cuộc sống.
1. Gợi ý chung thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
a. Yêu cầu về hiểu văn bản thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
Viết bài văn nghị luận về hậu quả của thói tự phụ trong cuộc sống.
b. Yêu cầu về nội dung: thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
– Cần xác định được các từ khóa: hậu quả, thói tự phụ.
– Đây là một vấn đề rất phức tạp trong cuộc sống:
+ Tự phụ: quá đề cao bản thân mình, xem mình là quan trọng hơn hết mọi người. Đó là một nhận thức sai lạc, ảnh hưởng tiêu cực tới sự phát triển của mỗi cá nhân và gây tác động xấu đến những người xung quanh.
+ Hậu quả của thói tự phụ: tự phụ khiến con người tự thỏa mãn về bản thân, xem thường người khác, tự phụ làm mất đi khả năng cố gắng của con người; người có tính tự phụ sẽ bị mọi người phê phán, chê cười…
+ Bài học nhận thức và hành động.
e. Yêu cầu về diễn đạt: thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
– Những ý kiến, lí lẽ phải được trình bày mạch lạc, rõ ràng, chắc chắn; bằng chứng phải xác đáng, thuyết phục.
– Mỗi ý cần được trình bày bằng một đoạn văn hoàn chỉnh, giữa các đoạn có sự liên kết chặt chẽ.
– Chú ý về chính tả, ngữ pháp trong diễn đạt.
d. Yêu cầu về phương thức kết hợp:
Lập luận và biểu cảm.
đ. Yêu cầu về bố cục: thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
Đảm bảo yêu cầu 3 phần mở bài, thân bài, kết bài của một bài văn nghị luận về hậu quả của thói tự phụ.
2. Gợi ý lập dàn ý thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
Lập dàn ý bài viết theo gợi ý các phần:
a. Mở bài: thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
Dẫn dắt từ câu chuyện Con Thỏ và con Rùa, đặc biệt là tính cách của Thỏ để nêu vấn đề: thói tự phụ và hậu quả của nó trong đời sống.
b. Thân bài: thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
– Dẫn từ câu chuyện về thất bại thê thảm của Thỏ trong câu chuyện Con thỏ và con Rùa để nêu ra vấn đề thói tự phụ.
– Tự phụ là tự quá đề cao bản thân mình, xem mình là quan trọng hơn hết mọi người. Đó là một nhận thức sai lạc, ảnh hưởng tiêu cực tới sự phát triển của mỗi cá nhân và gây tác động xấu đến những người xung quanh.
– Hậu quả của thói tự phụ:
+ Tự phụ khiến con người tự thỏa mãn về bản thân, xem thường người khác.
+ Tự phụ làm mất đi khả năng cố gắng của con người.
+ Người có tính tự phụ sẽ bị mọi người phê phán, chê cười.
– Suy ngẫm và hành động của cá nhân.
c. Kết bài: Khẳng định sự sai lầm của thói tự phụ trong cuộc sống.
3. Đề 1 – Bài làm tham khảo thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
Người xưa có câu:
Sông sâu tĩnh lặng,
Lúa chín cúi đầu
Câu thơ trên nhắc ta rằng vẻ đẹp con người nằm ở sự khiêm tốn nhún nhường và luôn nỗ lực vươn lên. Tự tin vào bản thân là một điều tốt nhưng thái quá lại hóa thành tự phụ, chủ quan. Thói xấu này để lại cho ta những hậu quả hết sức ê chề, xấu hố. Bài thơ “Con Thỏ và con Rùa” (trích Ngụ ngôn Aesop) là một trong những câu chuyện cho ta thấy rõ hậu quả của thói tự phụ trong cuộc sống.
Rùa kia gọi Thỏ bảo:
– Này
Thi cũng ta chạy từ đây ra đường
Thỏ bảo Rùa:
– Chị thường hóa dại
Hãy uống xong thuốc tẩy vài liều
Hoa chàng ta có nhận kèo,
Câu chuyện bắt đầu từ lời thách đấu của chú Rùa, chúng ta hãy cùng theo dõi tiếp diễn biến của cuộc chạy đua này:
Thỏ ra sức chỉ đi ba bước
Là đến nơi lấy được như không
Vội chi mà chẳng thong dong
Vừa đi vừa bỡn cũng không chậm gì
[…]
Trong khi rùa nọ ai hay vội vàng
Biết thân nặng lại càng cố gắng
Cứ từ từ rảo cẳng bước lên.
Thật như hai vecter ngược chiều nhau, theo hướng diễn biến này, theo bạn ai sẽ là người chiến thắng?
Rùa thấm thoắt đến ngay trước đích
Thỏ vội vàng một mạch chồn chân
Nhưng mà chưa được đến gần
Thì rùa đã tới nơi ăn giải rồi
Như ta thấy đó, chú Thỏ tuy sở hữu khiếu nhanh nhẹ trời sinh nhưng do “Vừa đi vừa nghỉ vừa chơi / Nghe hơi gió thổi, xem trời kéo mây” lại thêm thói tự cao tự đại nên đã phải nhận thua chú Rùa chậm chạp. “Đã bảo mà, nhanh có làm chi/ Ví chăng nhà cũng đội đi/ Như ta đây nữa chú thì bước sao.”
Walter Scott từng nói: “Một cái đầu tỉnh táo, một trái tim trung thực và một linh hồn khiêm nhường, đó là ba người dẫn đường tốt nhất qua thời gian và cõi vĩnh hằng”. Thật vậy, trong cuộc sống, ta từng chứng kiến rất nhiều người được trao cho khả năng đặc biệt, tài năng hơn người song lại nhanh chóng bước vào con đường sai lầm, con đường u mê trong chiến thắng và coi thường người khác. Câu chuyện trên là một ví dụ điển hình về hậu quả của tính tự phụ. Thỏ tượng trưng cho sự nhanh nhẹn, tháo vát, cho tài năng thiên bẩm không cần luyện tập cũng hơn hẳn rất nhiều người. Nhưng đồng thời nó cũng tượng trưng cho tính tự phụ của con người. Thỏ vốn dĩ có thể dành được chiến thắng một cách đơn giản và nhanh chóng nhưng chỉ vì suy nghĩ “Mặc kệ Rùa, Thỏ hợm ta đây /Chàng dàng chân dép chân giày […] Vừa đi vừa bỡn cũng không chậm gì”. Nên đã để thua chú Rùa một cách ê chề nhục nhã. Tự tin là một đức tính tốt nhưng nó rất gần với chủ quan, khinh địch. Những người tài giỏi nhưng lười biếng, khoe khoang sẽ dễ dàng bị ngủ quên trong vọng tưởng của bản thân. Ở đây tự tin đã chuyển thành tự phụ.
Tự phụ có thể hiểu một cách đơn giản là sự kiêu ngạo, luôn đặt mình vào trung tâm vũ trụ và xem thường người khác. Nói một cách khác tự phụ còn đồng nghĩa với tự đại và tự đắc. Những người có thói tự phụ sẽ tự cho bản thân là người hoàn toàn có quyền không nhất thiết phải tuân theo quy tắc, chuẩn mực đã được đặt ra. Tự phụ còn chính là việc con người tự nâng cao sự đánh giá của người khác về tài năng của mình, là việc con người luôn tự cho mình là giỏi, bởi vậy họ không bao giờ chịu tiếp thu ý kiến của người khác và luôn khăng khăng cho mình là đúng, là chuẩn mẫu. Tóm lại tự phụ chính là sự tự tin quá cao của dẫn tới độ sẽ làm lu mờ nhận thức của mỗi người.
Thói xấu này đem lại cho ta rất nhiều tác hại và rào cản. Người tự phụ sẽ không nhận được sự yêu thương, tôn trọng, thấu hiểu của mọi người mà thường bị cô lập, mỉa mai. Người có tính cách tự phụ không biết lắng nghe, tiếp thu, không chịu học hỏi và thường thu mình trong vỏ bọc của sự ảo tưởng sẽ dễ dàng bị tụt hậu, trở thành “ếch ngồi đáy giếng” không biết đến phần thế giới còn lại xung quanh mình. “Kiêu căng chính là bãi cát lún của lí trí” (George Sand). “Tính tự cao tự đại là nguồn gốc và lời tóm tắt của tất cả sai lầm và khổ sở” (Thomas Carlyle). Người có tính tự phụ cũng rất khó khăn trong việc làm quen và kết bạn, họ có rất ít bạn thậm chí bị cô lập bởi cái tôi trong họ quá cao nên không thể tìm thấy sự đồng điệu và thấu hiểu từ những người bạn.
Qua câu chuyện này, ta đã phần nào thấy được hậu quả to lớn mà tính tự phụ đem lại. Tự phụ là một căn bệnh rất nguy hiểm nên chúng ta cần có ý thức phòng tránh nó. Sau những lời khen ngợi tán dương ta phải biết tự khiêm và nỗ lực chứ không phải ngồi phổng mũi tự đắc. Là một học sinh ngồi trên ghế nhà trường hãy cố gắng chuyên tâm học hành, vượt qua hội chứng “vừa đủ” và “bệnh thành tích”. Không ngừng vươn lên, học, học nữa, học mãi” bởi “núi cao sẽ có núi cao hơn”, vừa đủ không tốt chút nào cho những người cố gắng hết mình. Và nếu bạn cố gắng hết sức mình thì có lẽ bạn không luôn luôn đứng đầu nhưng sẽ tiến sát hơn tới vị trí đó.
Hãy luôn cố gắng nỗ lực. Hãy vượt qua thói tự phụ. Bởi “Một người hôm qua chẳng là gì cả có thể trở nên sáng chói vào ngày mai nếu nỗ lực hết mình vào ngày hôm nay và người hôm qua đã sáng chói sẽ trở thành tầm thường nếu ngủ yên trên vòng nguyệt quế hôm nay và không chịu tiếp tục phát triển” (Kim Woo Choong). thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
4. Đề 2 – Bài làm tham khảo thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
Thói tự phụ không chỉ là một phản ứng tự nhiên của con người trước sự thành công hay ưu điểm cá nhân mà còn là một cái gai trong tâm hồn có thể gây ra nhiều hậu quả tiêu cực trong cuộc sống.
Biểu hiện của tự phụ thường được thể hiện qua những dấu hiệu rõ ràng trong hành vi và tư duy của một người. Một người tự phụ thường tỏ ra tự mãn và tự tin quá mức, có thể tỏ ra kiêu ngạo và không muốn chấp nhận sự phản hồi hay góp ý từ người khác. Họ có thể thiên vị bản thân và không thể hiểu hoặc đồng cảm với cảm xúc của người khác. Thường xuyên tự đánh giá cao về bản thân mà không nhận ra những điểm yếu, và do đó họ thường không sẵn lòng học hỏi và phát triển. Điều này có thể tạo ra một bức tường giữa họ và những người xung quanh, gây ra sự cô đơn và ảnh hưởng đến mối quan hệ và sự phát triển cá nhân của họ.
Một trong những hậu quả đáng lo ngại của thói tự phụ là sự cô đơn và cảm giác cô lập. Khi một người tự phụ quá mức, họ thường không muốn chấp nhận sự giúp đỡ hoặc góp ý từ người khác vì họ cho rằng mình không cần. Điều này dẫn đến việc họ không tìm kiếm sự gần gũi và hỗ trợ từ cộng đồng xung quanh, khiến cho họ cảm thấy cô đơn và bị cô lập.
Thói tự phụ cũng có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ xã hội và tình cảm của một người. Khi một người tự phụ quá mức, họ thường có khuynh hướng không chịu đựng được những ý kiến hoặc phê phán, dẫn đến sự mất mát trong mối quan hệ. Họ có thể trở nên ích kỷ và không thể hiểu được cảm xúc và nhu cầu của người khác, dẫn đến sự căng thẳng và xung đột trong mối quan hệ.
Ngoài ra, thói tự phụ cũng có thể ngăn chặn sự phát triển cá nhân. Khi một người tự mãn và tự tin vào bản thân mình mà không chịu nhận thức được những hạn chế và điểm yếu của mình, họ có thể bỏ lỡ cơ hội để học hỏi và phát triển. Sự tự mãn có thể làm cho họ trở nên chậm trễ trong việc thích nghi với những thay đổi, và không thể hiểu được giá trị của việc học hỏi từ kinh nghiệm của người khác.
Để khắc phục tính tự phụ, trước hết cần nhận ra rằng mọi người đều có điểm yếu và cảm thấy bất an ở một số khía cạnh của cuộc sống. Hãy mở lòng và sẵn lòng chấp nhận sự phản hồi và góp ý từ người khác, và hãy luôn tìm kiếm cơ hội để học hỏi và phát triển. Sự khiêm tốn và sự đồng cảm là những phẩm chất quan trọng giúp chúng ta tạo ra một môi trường sống và làm việc tích cực và hòa bình hơn.
Trong bối cảnh này, việc nhận thức và kiểm soát thói tự phụ là vô cùng quan trọng. Chúng ta cần nhận ra rằng tự tin và sự tự tin là điều quan trọng để thành công, nhưng cũng cần phải biết đến giới hạn và không nên trở nên quá tự mãn. Chúng ta cũng cần học cách mở lòng để nhận những ý kiến và phê phán từ người khác, và không bao giờ ngừng học hỏi và phát triển. Bằng cách này, chúng ta có thể tránh được những hậu quả tiêu cực của thói tự phụ và tạo ra một cuộc sống cân bằng và hạnh phúc hơn.
5. Đề 3 – Bài làm tham khảo thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ
Trong xã hội hiện đại, thói tự phụ có thể được coi là một vấn đề phổ biến, nhưng không phải lúc nào cũng được nhận ra và nhắc nhở. Đối với nhiều người, thói tự phụ không chỉ là một vấn đề cá nhân mà còn ảnh hưởng đến mối quan hệ xã hội, sự phát triển cá nhân và thậm chí là sức khỏe tâm thần. Một trong những hậu quả lớn nhất của thói tự phụ là sự cô đơn và cảm giác cô lập. Khi một người tự phụ quá mức, họ thường không muốn chấp nhận sự giúp đỡ hay góp ý từ người khác vì họ cho rằng mình không cần. Họ có thể không mở lòng và không tìm kiếm sự gần gũi và hỗ trợ từ cộng đồng xung quanh, khiến cho họ cảm thấy cô đơn và bị cô lập. Điều này có thể dẫn đến tình trạng tâm lý tiêu cực và ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần. Thói tự phụ cũng có thể gây ra sự mất mát trong các mối quan hệ. Khi một người tự phụ không thể hiểu và đồng cảm với cảm xúc của người khác, họ có thể trở nên ích kỷ và không thể hiểu được nhu cầu và mong muốn của đối phương. Điều này dẫn đến sự căng thẳng và xung đột trong mối quan hệ, và cuối cùng có thể làm tan vỡ những mối liên kết giữa các cá nhân. Hơn nữa, thói tự phụ cũng có thể ngăn chặn sự phát triển cá nhân. Khi một người tự mãn và tự tin vào bản thân mình mà không chịu nhận thức được những hạn chế và điểm yếu, họ có thể bỏ lỡ cơ hội để học hỏi và phát triển. Sự tự mãn có thể làm cho họ trở nên chậm trễ trong việc thích nghi với những thay đổi, và không thể hiểu được giá trị của việc học hỏi từ kinh nghiệm của người khác. Trong bối cảnh này, việc nhận thức và kiểm soát thói tự phụ là vô cùng quan trọng. Chúng ta cần nhận ra rằng tự tin và sự tự tin là điều quan trọng để thành công, nhưng cũng cần phải biết đến giới hạn và không nên trở nên quá tự mãn. Chúng ta cũng cần học cách mở lòng để nhận những ý kiến và phê phán từ người khác, và không bao giờ ngừng học hỏi và phát triển. Bằng cách này, chúng ta có thể tránh được những hậu quả tiêu cực của thói tự phụ và tạo ra một cuộc sống cân bằng và hạnh phúc hơn. thói tự phụ ; tác hại của tự phụ ; nghị luận về tính tự phụ ; Dàn ý nghị luận về tính tự phụ