Giới thiệu đến các bạn bài viết về đề kiểm tra phần làm văn, phân tích đánh giá nội dung và nghệ thuật của một tác phẩm văn học. Bài viết: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi  (Nguyễn Viết Bình) ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi(Phần 2, phần làm văn, Đề kiểm tra). Đây là tài liệu theo chương trình mới năm 2018, dành cho học sinh có nhu cầu tự kiểm tra và nâng cao kỹ năng viết và phân tích văn học. Nếu bạn là một học sinh quan tâm đến văn học và muốn nắm vững nội dung chương trình mới, đừng bỏ lỡ cơ hội tham khảo bài viết này.

Đề: Cảm xúc về một bài thơ năm chữ mà em yêu thích.

Mặt trời xanh của tôi

Đã có ai lắng nghe

Tiếng mưa trong rừng cọ?

Như tiếng thác dội về

Như ào ào trận gió.

 

Đã ai lên rừng cọ

Giữa một buổi trưa hè?

Gối đầu lên thảm cỏ

Nhìn trời xanh lá che….

 

Đã ai biết gió ấm

Thổi đến tự khi nào?

Từ khi rừng cọ nở

Hoa vàng như hoa cau

Đã có ai dậy sớm

Nhìn lên rừng cọ tươi?

Là xòe như tia nắng

Giống hệt như mặt trời.

 

Rừng cọ ơi? Rừng cọ!

Lá đẹp, lá ngời ngời

Tôi yêu thường vẫn gọi

Mặt trời xanh của tôi.

(Nguyễn Viết Bình, Nguồn: SGK Tiếng Việt 3, tập 1, NXB Giáo dục, 1997.

Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

1. Gợi ý chung Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

a. Yêu cầu về kiểu văn bản: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Cảm xúc về một bài thơ năm chữ mà em yêu thích.

b. Yêu cầu về nội dung: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

– Giới thiệu được bài thơ và tác giả. Nêu được ấn tượng, cảm xúc về bài thơ.

– Diễn tả được cảm xúc về nội dung và nghệ thuật, đặc biệt chú ý tác dụng của thể thơ năm trong việc tạo nên nét đặc sắc của bài thơ.

– Khái quát được cảm xúc về bài thơ.

c. Yêu cầu về diễn đạt: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

– Các câu trong đoạn tập trung thể hiện nội dung chính của đoạn, sử dụng các từ ngữ liên kết.

– Lựa chọn từ ngữ phù hợp để thể hiện cảm xúc về nội dung và nghệ thuật của bài thơ.

d. Yêu cầu về phương thức kết hợp: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Kết hợp phương thức lập luận, miêu tả và biểu cảm.

đ. Yêu cầu về bố cục: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Viết đúng bố cục của một bài văn, gồm mở bài, thân bài và kết bài.

2. Gợi ý lập dàn ý Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

a. Mở bài: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Giới thiệu tác giả và bài thơ, nêu ấn tượng, cảm xúc chung về bài thơ.

b. Thân bài: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Nêu cảm xúc về nội dung và nghệ thuật của bài thơ.

c. Kết bài Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Khái quát cảm xúc về bài thơ.

Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

3. Bài làm tham khảo 1 Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Mặt trời xanh của tôi

Đã có ai lắng nghe

Tiếng mưa trong rừng cọ?

Như tiếng thác dội về

Như ào ào trận gió.

 

Đã ai lên rừng cọ

Giữa một buổi trưa hè?

Gối đầu lên thảm cỏ

Nhìn trời xanh lá che….

 

Đã ai biết gió ấm

Thổi đến tự khi nào?

Từ khi rừng cọ nở

Hoa vàng như hoa cau

Đã có ai dậy sớm

Nhìn lên rừng cọ tươi?

Là xòe như tia nắng

Giống hệt như mặt trời.

 

Rừng cọ ơi? Rừng cọ!

Lá đẹp, lá ngời ngời

Tôi yêu thường vẫn gọi

Mặt trời xanh của tôi.

(Nguyễn Viết Bình, Nguồn: SGK Tiếng Việt 3, tập 1, NXB Giáo dục, 1997.

Bài thơ “Mặt trời xanh của tôi” của tác giả Nguyễn Viết Bình là bài thơ ca ngợi, tôn vinh, là sự tìm tòi và khám phá vẻ đẹp nên thơ của thiên nhiên trong rừng cọ. Có thể nói điều đặc biệt của bài thơ này chính là sự lồng ghép, xen kẽ những câu hỏi rất đơn giản và tự nhiên nhưng lại gợi lên được trong tâm hồn bạn đọc những xúc cảm hết sức tinh tế, sâu sắc.

Bài thơ bắt đầu bằng một câu hỏi:

Đã có ai lắng nghe

Tiếng mưa trong rừng cọ?

Như tiếng thác dội về

Như ào ào trận gió.

Đây là một cảm giác rất đặc trưng ở rừng cọ khi có mưa rào. Tàu cọ to và cứng như miếng tôn, khi có hạt mưa dội vào tạo nên âm thanh lộp độp rất lớn. Mưa nhỏ mà ngỡ như mưa to. Nếu mưa rào xối xả thì tiếng mưa tạo thành một dòng chảy âm thanh dữ dội, giống “Như tiếng thác đổ về/ Như ào ào trận gió”. Thành ngữ “Mưa rừng cọ, gió rừng thông” chính là để diễn tả sự cộng hưởng của lá các loài cây này với mỗi hạt mưa, làn gió. Dường như trong rừng cọ, mưa và gió đều trở nên to lớn hơn, tựa những người khổng lồ đang canh giữ.

Đã ai lên rừng cọ

Giữa một buổi trưa hè?

Vào những buổi trưa hè, mỗi cây cọ như một chiếc ô lớn tỏa bóng. Nếu là một rừng cọ dày thì tựa như có cả một bầu trời xanh. Người lên rừng cọ khoan khoái thả mình trên thảm cỏ mà ngắm nhìn bầu trời xanh mát rượi này. Bức tranh tràn đầy màu sắc và tĩnh lặng của khung cảnh đem lại cho ta sự thư thái, thoải mái trong tâm hồn, ta cảm nhận được trong đó sự bình yên và giao hòa với thiên nhiên.

Gối đầu lên thảm cỏ

Nhìn trời xanh lá che…

Phần cuối cùng của bài thơ thể hiện sự yêu thương, giao hòa và gắn kết của nhà thơ với rừng cọ. Những tán cọ qua đôi mắt nhìn của nhà thơ:

Lá xòe như tia nắng

Giống hệt như mặt trời,

Quả thật là một sự liên tưởng rất táo bạo và nên thơ. Những buổi sáng sớm, ánh mặt trời chiều lên những tàu cọ kiến tạo nên một màu xanh óng ánh, những răng cưa to bản của lá như những tia nắng mặt trời tỏa ra bốn phía. Đây chính là hình ảnh đẹp nhất, lung linh nhất của rừng cọ khiến tác giả thốt lên ngỡ ngàng và sung sướng: “Tôi yêu, thường vẫn gọi/ Mặt trời xanh của tôi”. Hai câu thơ gợi nên một cảm giác sâu lắng gắn kết giữa tác giả và cánh rừng cọ. Sự tương giao giữa con người và thiên nhiên được tác giả diễn tả một cách thật tinh tế và sống động. Sự liên tưởng ấy thể hiện tình yêu và sự gắn bó tha thiết của nhà thơ với rừng cọ quê hương. Nói rộng ra, khi thực sự yêu quê hương mình, chúng ta sẽ đều nhận thấy ở quê hương bình dị ấy những nét đẹp thật đặc biệt, lấp lánh và đầy say mê…

Bài thơ “Mặt trời xanh của tôi” tạo nên một không khí vui tươi, trong lành và thanh mát đặc trưng của cánh rừng cọ vùng trung du. Xen lẫn trong đó là tình yêu thương, niềm vui vì sự phát hiện và cảm nhận vẻ đẹp của quê hương trong rừng cọ. Một loài cây thật bình dị, giản đơn mà ẩn dấu trong nó một vẻ đẹp thật lạ lùng đến lạ kì.

Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

  1. Bài làm tham khảo 2 Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Bài thơ “Mặt trời xanh của tôi” của nhà thơ Nguyễn Viết Bình là một tác phẩm thơ đầy tình cảm và sâu lắng, nó không chỉ là một bức tranh miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là một lời ca ngợi sự sống và hy vọng.

Bắt đầu với hình ảnh của tiếng mưa trong rừng cọ, như tiếng thác và tiếng gió, bài thơ khơi gợi trong tâm trí người đọc một bầu không khí tự nhiên tươi mới, huyền bí và mạnh mẽ. Việc mô tả cảm giác của việc gối đầu lên thảm cỏ giữa buổi trưa hè, nhìn trời xanh lá che, tạo ra một hình ảnh bình yên và thư thái, mời gọi người đọc cảm nhận sự thanh tịnh của thiên nhiên.

Bài thơ tiếp tục thể hiện sự biến đổi của mùa xuân thông qua việc rừng cọ nở hoa vàng, tượng trưng cho sự trỗi dậy và sự sống mới. Hình ảnh này không chỉ đẹp mắt mà còn gợi lên sự kích thích và hứng khởi. Việc so sánh rừng cọ tươi mới với mặt trời, tạo ra một sự liên kết giữa sức sống của thiên nhiên và ánh sáng mặt trời, nhấn mạnh sự quan trọng của sự sống và hy vọng.

Cuối cùng, việc gọi tên “Mặt trời xanh của tôi” không chỉ là một biểu tượng mà còn là một lời tỏ lòng yêu thương và kính trọng đối với vẻ đẹp và sức mạnh của tự nhiên. Bài thơ kết thúc với sự gọi tên rừng cọ và lời tâm sự yêu thương của tác giả, tạo ra một ấn tượng sâu sắc và ý nghĩa cho người đọc.

Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi
Rừng cọ

5. Bài làm tham khảo 3 Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Bài thơ “Mặt trời xanh của tôi” của nhà thơ Nguyễn Viết Bình là một tác phẩm thơ tinh tế và sâu sắc, thể hiện sự kết hợp giữa một cảm nhận sâu sắc về thiên nhiên và một tinh thần lãng mạn.

Nội dung: Bài thơ mở đầu bằng việc đặt câu hỏi như một lời thách thức: “Đã có ai lắng nghe/Tiếng mưa trong rừng cọ?” Người đọc được dẫn nhập vào một không gian tự nhiên, nơi mà tiếng mưa, tiếng thác và tiếng gió gắn liền với sự sống. Từ đó, bài thơ lần lượt mô tả những hình ảnh như gối đầu lên thảm cỏ giữa buổi trưa hè, nhìn trời xanh lá che và hình ảnh rừng cọ tươi mới như mặt trời. Cuối cùng, tác giả gọi tên rừng cọ và mặt trời như một lời tỏ lòng yêu thương và kính trọng.

“Đã có ai lắng nghe
Tiếng mưa trong rừng cọ?
Như tiếng thác dội về
Như ào ào trận gió.”

Khổ thơ 1: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Trong khổ thơ đầu tiên, tác giả đặt ra một loạt câu hỏi, tạo ra sự tò mò và sự kỳ vọng. Câu hỏi “Đã có ai lắng nghe/Tiếng mưa trong rừng cọ?” mở đầu bài thơ với một hình ảnh mênh mông và mê đắm của thiên nhiên. Tác giả sử dụng các so sánh như “như tiếng thác dội về” và “như ào ào trận gió” để tăng cường hình ảnh và âm nhạc của bài thơ, tạo ra một bức tranh sống động và mạnh mẽ về âm thanh của rừng cọ.

Khổ thơ 2: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

“Đã ai lên rừng cọ
Giữa một buổi trưa hè?
Gối đầu lên thảm cỏ
Nhìn trời xanh lá che….”

Trong khổ thơ thứ hai, tác giả mô tả hình ảnh của một người đang nằm xuống giữa rừng cọ vào một buổi trưa hè, tạo ra một bức tranh về sự bình yên và thư thái của thiên nhiên. Hình ảnh của “gối đầu lên thảm cỏ/Nhìn trời xanh lá che” mang lại cảm giác bảo vệ và an ủi, đồng thời tôn vinh vẻ đẹp của môi trường tự nhiên.

Khổ thơ 3,4:

“Đã ai biết gió ấm
Thổi đến tự khi nào?
Từ khi rừng cọ nở
Hoa vàng như hoa cau

Đã có ai dậy sớm
Nhìn lên rừng cọ tươi?
Là xòe như tia nắng
Giống hệt như mặt trời.”

Khổ thơ thứ ba tập trung vào sự biến đổi của mùa xuân và vẻ đẹp của rừng cọ trong thời gian này. Tác giả mô tả hình ảnh của hoa vàng nở rộ như hoa cau, tượng trưng cho sự trỗi dậy và sự sống mới. Sự so sánh giữa rừng cọ tươi mới với tia nắng và mặt trời tạo ra một hình ảnh rực rỡ và tươi sáng, kết hợp với sự kích thích và hy vọng của mùa xuân.

Khổ thơ 5: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

“Rừng cọ ơi? Rừng cọ!
Lá đẹp, lá ngời ngời
Tôi yêu thường vẫn gọi
Mặt trời xanh của tôi.”

Khổ thơ cuối cùng kết thúc bài thơ với sự gọi tên rừng cọ và mặt trời, thể hiện sự tương tác sâu sắc giữa con người và thiên nhiên. Tác giả thể hiện tình yêu và tôn trọng đối với vẻ đẹp và sức mạnh của tự nhiên, đồng thời khẳng định sự gắn kết của mình với môi trường tự nhiên, để lại cho độc giả một thông điệp sâu sắc và ý nghĩa về giá trị của sự sống và môi trường xung quanh chúng ta.

Nghệ thuật: Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Bài thơ “Mặt trời xanh của tôi” của nhà thơ Nguyễn Viết Bình nổi bật với sự đặc sắc trong nghệ thuật sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ, tạo ra một không gian thơ mộng và sâu lắng, đồng thời truyền đạt được thông điệp tinh tế và sâu sắc về sự kết nối giữa con người và thiên nhiên.

Một trong những điểm nghệ thuật nổi bật của bài thơ là sự khéo léo trong việc sử dụng hình ảnh. Tác giả tạo ra những bức tranh sống động về vẻ đẹp và sức mạnh của thiên nhiên thông qua việc mô tả tiếng mưa trong rừng cọ, hình ảnh của buổi trưa hè, và sự rực rỡ của hoa vàng nở rộ. Mỗi hình ảnh đều được mô tả một cách tinh tế và sinh động, tạo ra một không gian thơ mộng mà người đọc dễ dàng hòa mình vào.

Ngoài ra, bài thơ cũng sử dụng ngôn ngữ một cách rất sáng tạo và đa dạng. Từ những so sánh tinh tế như “Như tiếng thác dội về/Như ào ào trận gió” cho đến những hình ảnh mênh mông như “Rừng cọ ơi? Rừng cọ!,” tác giả đã tạo ra một bài thơ phong phú về ngôn từ, tạo ra một trải nghiệm đọc đầy màu sắc và sâu lắng.

Cuối cùng, sự phối hợp giữa hình ảnh và ngôn từ trong bài thơ này cũng mang lại một cảm giác âm nhạc và hòa quyện. Từ cấu trúc văn bản đến sự lựa chọn từ ngữ, mỗi phần của bài thơ đều được sắp xếp một cách cân nhắc để tạo ra một luồng âm nhạc mượt mà và lôi cuốn.

Tóm lại, bài thơ “Mặt trời xanh của tôi” không chỉ là một tác phẩm thơ đẹp mắt mà còn là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, thể hiện sự tài năng và sáng tạo của nhà thơ Nguyễn Viết Bình.

Thông điệp bài thơ Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

Bài thơ “Mặt trời xanh của tôi” của nhà thơ Nguyễn Viết Bình mang đến một thông điệp sâu sắc về sự quý trọng và kết nối với thiên nhiên. Thông qua việc mô tả vẻ đẹp huyền bí của rừng cọ và sức mạnh của mặt trời, tác giả thúc đẩy người đọc suy ngẫm về sự kỳ diệu và giá trị của môi trường tự nhiên xung quanh chúng ta.

Thông điệp chính của bài thơ là khuyến khích sự tôn trọng và sự quan tâm đối với thiên nhiên. Tác giả muốn nhắc nhở chúng ta về sự đẹp đẽ và sức sống của tự nhiên, và tầm quan trọng của việc bảo vệ và giữ gìn môi trường. Bằng cách tôn vinh vẻ đẹp của rừng cọ và mặt trời, tác giả muốn khơi dậy sự nhận thức và trách nhiệm của mỗi người trong việc bảo vệ và tôn trọng môi trường sống.

Ngoài ra, thông điệp của bài thơ còn là về sự kết nối sâu sắc giữa con người và thiên nhiên. Việc so sánh rừng cọ với mặt trời không chỉ là một hình ảnh thơ mà còn là biểu tượng cho mối quan hệ gắn bó giữa con người và môi trường tự nhiên. Tác giả muốn nhấn mạnh rằng chúng ta không chỉ là một phần của thiên nhiên, mà còn phụ thuộc vào nó để tồn tại và phát triển.

Tóm lại, thông điệp của bài thơ “Mặt trời xanh của tôi” là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc tôn trọng, bảo vệ và kết nối với thiên nhiên, đồng thời khuyến khích sự nhận thức và hành động tích cực để bảo vệ môi trường cho tương lai của chúng ta và thế hệ sau.

Kết bài Cảm nhận về bài thơ Mặt trời xanh của tôi ; phân tích bài thơ mặt trời xanh của tôi ; cảm xúc của em khi đọc bài thơ mặt trời xanh của tôi

“Mặt trời xanh của tôi” với sự gọi tên rừng cọ và lời tâm sự yêu thương của tác giả, tạo ra một điểm dừng ý nghĩa và sâu lắng. Bằng cách kết thúc bài thơ bằng lời gọi “Rừng cọ ơi? Rừng cọ!” và việc nhắc lại tên “Mặt trời xanh của tôi”, Nguyễn Viết Bình không chỉ thể hiện sự gắn kết mạnh mẽ với thiên nhiên mà còn là một lời nhắc nhở về sự quý trọng và bảo vệ môi trường. Bằng cách này, bài thơ kết thúc với một lời tâm sự chân thành và yêu thương, để lại cho độc giả cảm xúc sâu sắc và sự nhận thức về giá trị của sự sống và môi trường xung quanh chúng ta.

DANH SÁCH các bài ĐỌC HIỂU

lediem.net

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *